בֵּאדַ֙יִן֙
bê·ḏa·yin
דָּֽנִיֵּ֔אל
dā·nî·yêl,
הֻעַ֖ל
hu·‘al
קֳדָ֣ם
qo·ḏām
. מַלְכָּ֑א
mal·kā;
king the .
עָנֵ֨ה
‘ā·nêh
מַלְכָּ֜א
mal·kā
king the
וְאָמַ֣ר
wə·’ā·mar
and said
、 לְדָנִיֵּ֗אל
lə·ḏā·nî·yêl,
to Daniel
[אנתה־]
’an·tāh
(אַנְתְּ־)
’ant-
ה֤וּא
、 דָנִיֵּאל֙
ḏā·nî·yêl
Daniel
דִּֽי־
dî-
who is
מִן־
min-
of
בְּנֵ֤י
bə·nê
גָלוּתָא֙
ḡā·lū·ṯā
of captives the
דִּ֣י
、 יְה֔וּד
yə·hūḏ,
Judah
דִּ֥י
הַיְתִ֛י
hay·ṯî
מַלְכָּ֥א
mal·kā
king the
אַ֖בִי
’a·ḇî
מִן־
min-
؟ יְהֽוּד׃
yə·hūḏ.